Lịch sử phát triển của pin năng lượng mặt trời
Lịch sử pin năng lượng mặt trời trải qua nhiều giai đoạn với những mốc son quan trọng sau: Năm 1839: Nhà vật lý người Pháp Alexandre Edmond Becquerel phát hiện ra hiệu ứng quang điện, đặt nền tảng cho sự ra đời của pin năng lượng mặt trời. Năm 1883: Charles Fritts chế tạo ra pin mặt trời đầu tiên từ vật liệu selenium với hiệu suất chỉ đạt 1%. Năm 1905: Albert Einstein giải thích được hiệu ứng quang điện, công trình giúp ông giành giải Nobel Vật lý năm 1921. Năm 1941: Vadim Lashkaryov phát hiện ra phân lớp p-n trong CuO và bạc sulfat, mở ra hướng đi mới cho việc phát triển pin mặt trời silicon. Năm 1946: Russell Ohl chế tạo ra pin mặt trời silicon đầu tiên. Năm 1954: Daryl Chapin, Calvin Souther Fuller và Gerald Pearson tại Bell Laboratories chế tạo ra pin mặt trời silicon có hiệu suất 6%. Năm 1958: Pin năng lượng mặt trời được sử dụng lần đầu tiên trên vệ tinh Vanguard I. Những năm 1960: Nhu cầu về pin năng lượng mặt trời tăng cao trong chương trình thám hiểm vũ trụ của NASA